Thực ra thì mình cũng không định viết mấy dòng này đâu, nhưng mà tại nó hay quá, buồn cười quá, cứ mỗi lần đọc là mình lại cười như thằng điên :)) Cho nên viết lên đây để lúc rảnh đọc lại, giảm stress, thêm tiếng cười, tăng tuổi thọ... :D
Nguyễn Quang Huy, tên tự là Huy Dell, người Nghệ An, tuổi trẻ thông minh đĩnh ngộ, tương truyền lúc mới sinh, Huy không khóc không cười, ai hỏi gì cũng không nói. Chợt có vị đạo sĩ đi qua, thấy vậy bèn kinh ngạc mà bảo rằng: Người này mới sinh đã có quý tướng, sau này tất học hành đỗ đạt, có thể bốn bể vang danh. Quả nhiên, sau này Huy đi học, không năm nào không thi lại, nhưng ấy là chuyện về sau, ở đây không nhắc tới.

Huy lúc mười tuổi đã tự biết viết tên mình, mười một tuổi biết tán gái, sang tuổi mười hai, con gái trong thiên hạ không ai là không biết tiếng. Lại nổi tiếng thông minh đĩnh ngộ, thiên hạ có gì không biết, kéo nhau đến hỏi, Huy nhất nhất đều trả lời được cả, mà tuyệt nhiên không đúng câu nào.

Năm ấy trong làng Huy có sự lạ. Ở đầu làng chợt xuất hiện một con vật, trông giống con gà con, mà lại to hơn con gà con, cả làng ngạc nhiên không biết con gì, bèn kéo đến nhà Huy mà hỏi. Huy lúc ấy đang uống trà đá, bắn thuốc lào mà tán gẫu với gái, nghe thấy thế bèn trầm ngâm nghĩ ngợi, đoạn phán rằng: “Trông giống con gà con, mà lại to hơn gà con, ấy tất là con gà to”. Dân làng lấy làm phục lắm, bèn bắt gà làm thịt, rồi tôn Huy là bậc thánh nhân, cả làng từ ấy gà ăn không xuể.

Lại nói Huy lớn lên thường không thích tĩnh mịch, bèn khăn gói mà đi ngao du bốn bể, thăm thú việc đời, thấy việc gì có lợi là làm, không kiêng dè gì cả. Quả nhiên, sau mấy năm, nợ nần không biết bao nhiêu mà kể.