1 đêm trăng sáng cuối năm 4, cảm tưởng khi sắp bắt đầu năm cuối trường Dược, tôi ngồi trên lan can tầng 4 của nhà trọ, nhìn ra sông Hồng và cảnh trời mênh mông, chiêm nghiệm về bản thân mình và những người bạn của mình 4 năm qua ở mái trường ĐH Dược Hà Nội này.

       Tôi giật mình nhận thấy rằng hầu hết những người bạn, người em quanh tôi có 1 cách nhìn quá hời hợt về tương lai, họ ko có 1 tầm nhìn, không 1 kế hoạch cho chặng đường sự nghiệp của họ. Sau giờ học, họ chỉ răm rắp vào facebook, games, phim ảnh, ... và quên mất rằng tương lai của họ đang dần mờ mịt dần. Tôi nhìn thấy khung cảnh các anh chị khóa trước của tôi, kẻ thì bằng Khá mà mãi vẫn chưa xin được việc, kẻ thì làm với mức lương thấp vừa làm vừa chửi, thậm chí có người còn phải hỏi đến 1 Sinh Viên chưa ra trường ( hồi đó) như tôi về nghề nghiệp, ngược lại có người thì tưng hửng đi làm với mức lương chục đến vài chục triệu/ tháng khá thoải mái, người chấp nhận đi làm với 1 mức lương vừa đủ để học tập, tích lũy,... Tôi tự hỏi có gì khác nhau giữa 2 loại người này, có lẽ đó là sự chuẩn bị và tầm nhìn. Kẻ có công việc ổn định, mức lương ổn có lẽ có 1 sự chuẩn bị tốt hơn nhiều so với những người đang bập bênh chọn cho mình 1 con đường, ít nhất là về kỹ năng, kiến thức,..
Tôi lo sợ cho 1 tương lai cạnh tranh nhau ở từng phân khúc nghề nghiệp của ngành Dược, tôi lo cho 1 thế hệ 9X sắp sửa bước lên vũ đàu thi đấu với thế giới trong khi không hề có 1 sự chuẩn bị, tôi lo cho đất nước sớm muộn cũng sẽ điêu tàn, sớm muộn cũng bị xâm lược bởi tầm nhìn hạn hẹp và sự chuẩn bị kém cỏi của thế hệ 9X chúng tôi.

     Nhận thấy rằng hầu hết SV Dược ra trường đều tham gia vào mảng nghề nghiệp liên quan đến linh doanh, do đó, tôi nhanh chóng liên hệ với những người bạn của tôi để nhanh chóng thành lập 1 tổ chức liên quan đến Kinh tế hơn trong trường Dược, đặt tên nó là CLB Kinh tế Dược ( Pharmaceutical Economic Club - PEC), với mục đích đào tạo thật nhiều con người giỏi về Kinh tế ở trường Dược, phát triển kiến thức, kỹ năng các bạn thật tốt để đáp ứng được nhu cầu công việc sau khi ra trường, để các bạn khỏi bỡ ngỡ khi sắp lấy bằng tốt nghiệp ĐH như những người anh, người chị của tôi hồi trước.


    Tôi tập hợp những người bạn tham gia CLB, xin ''giấy phép hoạt động'' của nhà trường. Cũng may là CLB bị nhà trường từ chối cho hoạt động trong trường nên chúng tôi được tự do ra bên ngoài. Còn nhớ giai đoạn đấy, tôi liên tục được mời lên phòng thầy Hiệu phó uống trà, nghe chửi chỉ vì cả gan cho CLB hoạt động khi chưa được phép của nhà trường. Nào thì còn bị dọa đuổi học, báo Công An, kỉ luật này nọ...

    Nhưng tất cả cũng xong xuôi, tôi cho CLB hoạt động riêng bên ngoài, tuyển các thành viên năng động, tổ chức những buổi sinh hoạt để phát triển kỹ năng cho các thành niên (chủ yếu là những đàn em khóa sau của tôi ). Có những buổi đi bán hàng thực tế lãi 1-2 triệu, đứa nào cũng sung sướng, có lần thì bán khó quá, mãi mới hồi vốn, mặt đứa nào cũng nghệt ra. Có những buổi chia sẻ về lộ trình nghề nghiệp, về thị trường Dược phẩm Việt Nam, training kỹ năng Kết nối, viết CV, gửi Email, training kiến thức về Kinh doanh, Marketing... mà tôi may mắn nhờ được nhiều người bạn giỏi của tôi đến chia sẻ. Có những buổi ngồi họp hành căng thẳng để tổ chức 1 sự kiện lớn, để rồi chưa đi đến thành công vì tôi giao những công việc quá sức cho các em ( nhờ thế mà tôi rút được kha khá kinh nghiệm cho việc quản trị nhân lực sau này ). Thỉnh thoảng tôi tạo điều kiện cho các em vừa tìm hiểu được thị trường Dược vừa kiếm được tiền qua những đợt Tìm kiếm Database khách hàng của cty Dược anh bạn tôi. Rồi sau đó thì chúng tôi vẫn vui vẻ với nhau, vẫn có những buổi off bia bọt, nhậu nhẹt để luyện cho bọn này cách uống bia ( mặc dù tôi hổng có biết uống :"> )....

Cũng được 9 tháng rồi , kế hoạch định sẵn với CLB vẫn chưa làm được nhiều. Đôi lúc tôi tự trách bản thân mình kỳ vọng thái quá với 1 tổ chức còn non trẻ không 1 sự hậu thuẫn từ bên ngoài, chỉ mấy đứa Sinh viên ''góp gạo thổi cơm chung'' với nhau. Vẫn còn những thiếu sót, vẫn còn sự non nớt nhất định từ những SV Dược lần đầu chập chững tìm tòi những kiến thức về Kinh doanh,... nhưng tôi tin rằng, sau này tổ chức đó sẽ phát triển mạnh mẽ hơn bây giờ nhiều lần. Những bậc đàn anh, đàn chị ra trường có sự nghiệp ổn định rồi sẽ trở lại giúp đỡ đàn em đi sau, cứ mãi như thế, PEC sẽ vững mạnh hơn, mang những con người chất lượng dám đứng lên đương đầu với các ông lớn nước ngoài đang xâm lấn thị trường Dược Việt Nam, đưa những sản phẩm Dược phẩm chất lượng, giá thành phải chăng cung cấp cho nhân dân, mở rộng ra thế giới....

Việc trước mắt là lên kế hoạch hoạt động cho năm tới và tìm 1 nhà bảo trợ cho CLB, chứ tôi ko thể bảo kê cho bọn nó mãi được. hehe.

Tôi mong rằng, 10 năm sau quay trở lại gặp những thế hệ PEC đi sau, tràn đầy sức trẻ, tràn đầy nhiệt huyết, với những kỹ năng, kiến thức dồi dào, tôi sẽ mỉm cười và nói với bọn nó:'' Anh đây là kẻ đã suýt bị đuổi học vì thành lập CLB cho bọn em thỏa sức tung hoành đây, giờ thì hãy phát triển nó lên, mạnh hơn bây giờ nữa.Và hãy đưa những giá trị của bọn em, chia sẻ cho những người đi sau, cho gia đình, và cho xã hội''