Vậy là cũng được vài ngày kể từ khi biết kết quả sơ bộ xét nghiệm  dạ dày. Mấy ngày qua cũng là mấy ngày để tôi chiêm nghiệm lại cuộc sống, tạo khoảng lặng cho riêng mình, để sống tốt hơn, ý nghĩa hơn. Để vài ngày nữa, khi kết quả chẩn đoán cuối cùng như thế nào, có bị mắc cái bệnh Ung thư quái ác hay không thì tôi cũng sẽ vui sống, những ngày tháng còn lại của cuộc đời.
Kì thực! Tôi là người lạc quan. Nếu không lạc quan thì tôi đã chẳng dám một thân một mình đeo chiếc balo đi 1 dọc xuyên Việt và qua mấy nước bạn xung quanh, tiếp xúc toàn những thứ xa lạ để khám phá và rời khỏi vùng an toàn của mình. Vì lạc quan nên tôi càng không nghĩ mình có thể mắc cái bệnh quái ác kia được. Ung thư ư? Tôi vẫn tin người trẻ như tôi ko thể dính cái bệnh vớ vẩn đó được, và càng không tin nó có thể đến nhanh như vậy, khi cách đây 6 tháng tôi cũng đã đi khám 1 lần. Mà cho dù có mắc cái bệnh vớ vẩn đó thì chắc cũng giai đoạn đầu, giai đoạn nhẹ, và tôi vẫn sẽ vui vẻ khỏe khoắn như ngày nào.
Tôi còn nhiều việc phải làm, thế giới bên ngoài đang chờ tôi cống hiến mà.
Tôi nhớ lại 2-3 tháng qua, khi tôi sụt cân liên tục, ăn ít, ngủ ít chưa đầy 4-5h, thức khuya đến tận 1-2h sáng, sinh hoạt thiếu điều độ, chỉ vì quá lo toan cho chặng đường dài sắp tới của mình. Tôi lo sẽ không đạt được mục tiêu mình đề ra từ lúc tốt nghiệp, tôi lo mình sẽ vấp ngã trước những thất bại đầu đời. Và rồi tôi lại lao vào vòng xoáy của công việc, để làm sao thật nhanh, nhanh hơn nữa để đạt mục tiêu đề ra. Vì nhiều thứ đã quá trì trệ rồi. Và rồi tôi bệnh, bệnh vì suy tư nội tâm nhiều hơn là do ngoại cảnh.
Còn vài ngày nữa là nhận được kết quả, dù sao thì tôi vẫn tự tin, lạc quan bởi khả năng mình mắc căn bệnh quái ác Ung thư dạ dày là rất thấp. Nhưng ít ra, cũng cảm ơn sự kiện đáng sợ này đã giúp tôi có chút khoảng lặng để ngẫm lại chút thời gian qua, về bản thân mình, về giá trị của sức khỏe và sức trẻ trong con người mỗi thanh niên như tôi.

Tuổi trẻ

 Tuổi trẻ chúng tôi hơn những Bill Gate , Kim Woo Chung hay những danh nhân khác một thứ vô giá, đó là sức trẻ. Cái tuổi trẻ tràn trề nhựa sống, tràn trề nhiệt huyết để cống hiến, để chia sẻ.  Vậy mà nhiều bạn trẻ ở mảnh đất chữ S đang dần phí phạm nó. Nhiều  kẻ sống 1 cuộc sống vô vị , không mục đích, ko lý tưởng. Để rồi vài năm nữa thôi, họ sẽ phải hối hận vì đã bỏ lỡ những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ 1 cách lãng phí. Bên ngoài kia, hàng triệu bạn trẻ tuổi đời đôi mươi nhưng đã cống hiến được thật nhiều cho xã hôi, cho nhân loại ( goo.gl/wdnktQ ). Thật đáng khâm phục, trong khi những bạn bè tôi, nhiều người đang ngồi online xem phim, nghe nhạc, facebook cho qua ngày đoạn tháng, ko để lại 1 chiến tích gì cho tuổi trẻ.
Ai cũng hiểu quá rõ tầm quan trọng của tuổi trẻ, vậy mà nhiều người vẫn ì ạch, lười biếng, thiếu chủ động, để rồi bỏ qua những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời một cách đau đớn.

Sức khỏe

Lại bàn về chuyện sức khỏe, hậu quả ngày hôm nay của tôi, phần nào cũng do thói quen ăn uống thiếu điều độ thời sinh viên ngày trước. Khi ăn muộn, lúc ăn sớm. Cũng vì lười nên nhiều lúc không chịu nấu, ra ăn quán nhanh nhanh cho xong việc. Rồi khi ăn cơm chán thì lại thích ăn của lạ, nào bún đậu, bún riêu, phở bò, phở gà vỉa hè, nào chè, nào thịt xiên nướng,… Ôi chao, tôi hành hạ cái dạ dày thân yêu của mình nhiều quá. Hôm đi khám, tôi gặp cũng vài người trẻ như tôi cũng mắc căn bệnh dạ dày, mà thực ra, theo tôi nghĩ thì cũng đến 70% dân số Việt Nam này bị căn bệnh đó, chắc giới trẻ cũng ko chiếm tỉ lệ nhỏ. Hầu hết do thói quen sinh hoạt thiếu điều độ, thức khuya dậy muộn, ăn uống thiếu khoa học, nên sức khỏe sa sút là chuyện thường.
Nên khi viết bài này, đầu tiên là tôi nhắc nhở bản thân tôi từ giờ trở đi phải sinh hoạt điều độ hơn, ăn uống khoa học hơn, còn sau đó cũng là gửi gắm lời nhắc nhở đến các bạn tôi, những người anh chị em của tôi, hãy quý trọng lấy sức khỏe của mình. Để sau này khỏi phải hối tiếc.

Còn về phần tôi, viết xong bài này thì tôi cũng sẽ nghỉ ngơi sớm, để mai dậy sớm, ăn ổ bánh mì rồi làm cốc trà nóng cho khỏe người. Cốt là ko bao giờ được nhịn ăn sáng, bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày mà.


P/s: Trích dẫn 1 câu viết rất hay trong quyển sách gối đầu để lấy tinh thần tí: ‘’Tuổi trẻ không có ước mơ thì không phải là tuổi trẻ. Ước mơ là điều tối quan trọng cho tuổi trẻ. Tuổi trẻ chính là ước mơ và lịch sử thuộc về những người biết ước mơ’’