2. Những ngày tươi đẹp ở Battambang
a) Đường đi đến Battambang và đêm đầu tiên ở mảnh đất mới.
Tôi được anh Hùng, người cùng làm với anh Dũng, chở ra bến xe để đi đến điểm dừng tiếp theo - Thành phố Battambang, thành phố lớn thứ 2 của Campuchia.
Trước khi bắt đầu chuyến đi, qua tìm hiểu sơ bộ, tôi cũng quen được 1 người Việt làm việc ở bên này, đó là chị Mỹ Hòa. Chị Mỹ Hòa là người Khmer, quê gốc Vĩnh Long, chị sang đây cũng được gần chục năm. Chị sang đây quen và cưới anh Danh Thanh Chì cũng là người Khmer, quê Kiên Giang, cũng sang làm việc cho Viettel khi Viettel mở mạng lưới bên này (Metfone là thương hiệu của Viettel ở Campuchia). Hai anh chị hiện tại mở 1 spa ở Battambang, chuyên làm đẹp, lột mụn, tô môi,...( mấy cái spa này tôi cũng hem có rõ lắm ^^). Lúc tôi sang Phnompenh thì cũng có nói chuyện trước với chị qua Facebook, lấy SĐT của chị và nhờ chị thuê 1 khách sạn nhỏ ở Battambang.

Tôi mua vé từ Phnompenh đến Battambang hết tầm 10$ của xe 
Phnom Penh Sorya Transport, với khoảng cách tầm gần 300km, nói chung là hợp lý vì họ niêm yết giá đàng hoàng. Công nhận là Campuchia còn nghèo nên lượng người đi xe rất ít, xe thì còn khá mới, đẹp nhưng cảnh được hơn 10 người ngồi trên xe làm tôi cũng thấy phí phạm. Đi cùng chuyến xe là vợ chồng ông bà người Tây Ban Nha ( chém gió được vài câu với ông bà này rồi xin contact, giờ chả nhớ ghi vào sổ nào nữa :(  ), và một vài người bản địa nữa. Chủ yếu ngắm cảnh là chính. Đường đi từ Phnompenh đến Battambang công nhận giống đường quê ở Việt Nam hơn.


Ông bà người Tây Ban Nha cũng đi Battambang như tôi
Chụp cái xe để còn nhớ biển số, nhỡ may lạc
Nhà 2 bên đường, hầu hết là nghèo như thế này
Sắp đến Battambang rồi ^^
Đi từ 12h trưa, đến tấm 7h tối tôi có mặt ở bến xe Battambang. Chị Mỹ Hòa nhắn tin gợi ý tôi bắt xe từ Bến xe đến Khách sạn ( chị đã thuê trước khách sạn cho tôi) hết tầm 2$ nên tôi cũng mặc cả với mấy ông xe ôm như vậy. hehe. Cảm giác mặc cả với người nước ngoài thật lạ, 2 bên ko hiểu tiếng nhau, tôi chỉ giơ 2 ngón tay :Two Dollars, Two Dollars, OK? OK? Anh xe ôm đưa tôi từ bến xe vào nội thành, đến khách sạn Vy Chhe  ( tôi đọc là Vy chai) cũng tầm hơn 10p, nhanh thật.

Wao, VY CHHE Hotel to và đẹp lỗng lẫy hơn tôi tưởng. Khách sạn này nằm ven bờ sông, nghía phát là thấy sông Sangker của Battambang.Tôi dặn chị Mỹ Hòa thuê hộ cái nhà trọ nào rẻ rẻ hoặc giường ngủ cũng đc, vậy mà chị thuê cho tôi một trong 10 khách sạn đẹp nhất thành phố. Thật là ái ngại. Tôi nói chuyện với lễ tân và được hướng dẫn lên phòng 527. Phòng ở vị trí khá đẹp, thoáng mát, tôi rất thích. Tôi call ngay cho chị Mỹ Hòa để cảm ơn vì chị đã thuê hộ tôi khách sạn đẹp như thế này.

Khách sạn tôi nghỉ lại
2 bên bờ sông khá hoang sơ

Tắm rửa xong xuôi, bụng đói cồn cào nên tôi đi kiếm quán nào ăn cho ấm bụng. Tôi đi cách khách sạn tầm 200m và đến 1 quán khá sang. Haizz, lại gặp các bạn Campuchia chặt chém. Các bạn thấy tôi ra dáng khách du lịch, nên đưa Menu của người nước ngoài để tôi chọn, toàn chữ Khmer mà giá cứ ghi tiền đô ( tính ra thì giá gấp đôi menu của người bản xứ). Tôi chọn món Cơm rang Hải sản giá 3,5$ + 1 lon Coca Cola 1,75$, nói chung là ngon và no bụng. Cuối buổi các bạn tươi cười hỏi tôi là là zai Hồng Kong hay zai Singapore? Tôi cười: Thank you rồi đi về. 
Tôi lại tiếp tục dạo phố ven sông và vào tạp hóa mua sữa, mỳ tôm để ăn sáng, gói snack để nhấm buổi đêm nữa, hết cũng tầm hơn mười mấy nghìn riel ( 1000 Riel ~5000 VNĐ) . Về phòng nghỉ ngơi, lên Facebook chat với bạn bè, người thân thông báo đã đến nơi an toàn. Đang lúc Bangkok bị khủng bố nên nhiều người can bảo đừng đi Bangkok làm chi, nhưng plan đã đặt sẵn rồi, vé đã mua sẵn, bỏ sao được. Tôi lại cười, nổ bom khủng bố lúc này càng tốt, an ninh càng chặt, mình càng đỡ lo.

Đêm đó ngủ thật ngon vì đã đến mảnh đất mới an toàn, may mắn.

b) 2 ngày ý nghĩa ở Battambang.

7h dậy, tắm rửa xong. Tôi pha mì ăn sáng và 1 ly cafe sữa ( được cái khách sạn này phục vụ cả ấm siêu tốc lẫn cafe nên tôi thích). Hơn 8h gọi chị Mỹ Hòa hỏi chị đã dậy chưa, chị dậy rồi và đang làm việc nên tôi cũng ko quấy rầy. Tôi hẹn chị chiều qua gặp chị vì giờ tôi sẽ đi thuê 1 chiếc xe đạp và đi dạo phố.
Mượn được khách sạn cái bản đồ nên tự tin hẳn, tôi hỏi chỗ thuê xe đạp và đi tự đi bộ. Vì lạ nên tìm mãi không ra chỗ cho thuê xe đạp, tôi đi lòng vòng quanh các phố và khu chợ Psar Nath, coi sao chợ này cũng ko khác gì chợ Vinh quê mình, được cái lắm đồ ăn. Định ăn mà sợ đau bụng nên thôi.
Đang loay hoay ko tìm thấy chỗ thuê xe thì chị Mỹ Hòa gọi tôi, hỏi đang ở đâu, 2 chị em hẹn nhau ở công viên. Chị đến, 2 chị em gặp nhau, tay bắt mặt mừng, chưa gặp bao giờ gặp nhau mà lần đầu gặp nhau như thân quen lắm vậy. Mặt chị thực sự phúc hậu nên tôi hoàn toàn tin tưởng. Chị chở tôi đi thuê xe. Chỗ thuê xe đạp họ yêu cầu bản hộ chiếu photo để làm tin nên chị chở tôi về khách sạn lấy giấy tờ. Tôi thuê xe xong , 1 ngày 1$ và bắt đầu hành trình khám phá của mình.
Chợ  Psar Nath cũng khá đầy đủ, nhiều quán ăn kinh khủng
Chỗ thuê xe đạp ^^ Chụp lại để nhớ tí về trả, ở đường 
Còn đây là xe đạp của tôi
Từ bản đồ nhỏ, tôi lấy xe mình đi 1 vòng hết thành phố, qua mấy cơ quan đầu não, qua vài ngôi chùa, trường học, xem vài nhà thuốc ở đây buôn bán như thế nào...
Biển hiệu 1 nhà thuốc
Trông cũng ko khác Việt Nam là mấy
Lại còn bán nhiều thứ kem đánh răng, dầu gội đầu, mỹ phẩm nữa,...
Bên ngoài nhìn vào chắc cũng nghĩ như 1 nhà thuốc ở Việt Nam

Vào đến chùa Kampheng, cảnh chùa làm tôi tò mò nên tôi mới vào xem, coi chùa ở Battambang như thế nào, mỗi tôi ko có người, thì ra các thầy đang dạy nhau học ở chỗ gần đó. Hết nước nên tôi tìm xin nước. May thay gặp 1 sư thầy, và được thầy tặng 1 chai nước mới. Thầy hỏi Are you from China? Tôi cười mạnh mẽ đáp: No, I'm Vietnamese. Tôi tiếp tục đi và dừng lại ăn trưa ở 1 cửa hàng ven đường, đối diện trường cấp 2. Hỏi giá bằng tiếng Khmer ( do chị Mỹ Hòa bày trước): Phành mà ly? Cậu bán hàng bảo 3000 Riel cho 1 bát mỳ gà. Vậy mà cuối cùng cậu ta đòi tôi 1$~ 4000 Riel, và chỉ chỉ nói vì đây là mỳ gà nên đắt =='' Lại chém khách du lịch rồi, nhưng dù sao vẫn còn rẻ hơn Việt Nam.


1 trường học ở Battambang. trông cũng to phết
Bảo tàng lịch sử ( nếu nhớ ko nhầm ^^ )

Ủy ban tỉnh ( theo biển hiệu ghi)

1 hình tượng bên trong chùa  Kampheng
Nhìn chung Battambang vẫn còn hoang sơ, chưa chịu sự tác động của đô thị hóa. Nơi đây vẫn còn đậm hình ảnh của 1 vùng quê yên ả hơn là 1 thành phố sầm uất, xen lẫn vào đó là những ngôi nhà kiến trúc Pháp cổ và những chùa chiền cổ kính.
Tôi tiếp tục chuyến đi bằng cách đi lòng vòng hết thành phố, nó rộng hơn tp Vinh quê tôi 1 xíu, nhưng hoang sơ hơn, đến ngã 6 nơi có biểu tượng của thành phố Battambang. Tôi bắt đầu quay về vì hẹn chị Mỹ Hòa 3h30 đến chỗ chị. Vài địa chỉ quan trọng nhất tôi chưa đi, để giành lần sau sẽ cùng vợ qua đây chơi tiếp vậy ^^.
Tầm 3h30 tôi qua nhà chị Mỹ Hòa, chị đang rảnh khách, nên 2 chị em ngồi nói chuyện, hàn huyên tâm sự. Vừa dừng xe vào nhà chị xong thì trời mưa to như trút ^^. Số đỏ thiệt! Nói chuyện 1 lúc thì anh Chì- chồng chị - về. Tầm 5h tôi chuẩn bị xin phép về khách sạn thì chị mời tôi ăn cơm, vậy là ở lại ăn. Chị nấu món ếch cay xé làm tôi mặc dù chịu cay cực tốt vẫn cứ lè lưỡi than vãn :)).Chị mua cả món chả cá chua nữa, không biết cái chả đấy ủ gì mà chua kinh khủng. Tôi ăn no nê xong thì đi xe về trả và đi bộ về khách sạn. 1 ngày dạo phố như thế là vừa đủ. Tôi về khách sạn nghỉ ngơi, gọi điện về nhà xác nhận vẫn an toàn và hàn huyên với vài người bạn ở Việt Nam. Tôi cũng liên lạc với bên Siem Reap để trưa mai đi xe sang đấy luôn.
Tượng thần dâng gậy - Biểu tượng của Battambang
Sáng ngủ dậy, anh Chì gọi tôi đi ăn sáng. Tức tốc dậy dọn dẹp đồ đạc. Để ở phòng rồi đi ăn sáng với anh Chì. Anh đưa đến quán phở bò của người Việt Nam ( dân tộc Khmer) làm, ít ra tôi cũng thấy ngon hơn phở Việt Nam ( chắc tại lâu chưa ăn), phở vị ngọt ngọt hơn, nhiều thịt và bánh phở cũng dày hơn. Lần sau sang lại lần nữa phải tự đi ăn mới được. Giá là 1,5- 2,5$ gì đó thì phải. Anh em nói chuyện tầm 1h thì anh đưa tôi về lấy balo, trả phòng, rồi chở ra Bến xe thành phố để mua vé đi Siem Reap. Từ Battambang đi Siemreap tầm gần 200km, giá vé ko nhớ rõ là 5$ hay 8$ nữa. Chỉ biết là anh Chì tốt bụng đã tặng tôi 1 chai nước và 1 món xôi ngon tuyệt ( cho vào ống đong nứa, rồi bóc ra ăn, chả nhớ tên là gì) để lên xe ngồi nhấm.
Tôi chào tạm biệt anh Thanh Chì và chị Mỹ Hòa sau hơn 2 ngày ở Battambang để lên đường đến Siem Reap.
Note: Cảm ơn gia đình anh chị đã giúp đỡ em trong mấy ngày ở đây. Thực sự có duyên khi anh chị sang Singapore đúng dịp em sang đó, dù ko gặp nhau ở Sing được do vài trục trặc nhưng cuối cùng thì vẫn gặp nhau được ở Sài Gòn. Quả là cái duyên thực sự. Chúc gia đình anh chị hạnh phúc!
(to be continued)
Phần 1: http://www.huydell.net/2015/10/hanh-trinh-xuyen-viet-va-4-nuoc-ong-nam-a-p1.html
Phần 2: http://www.huydell.net/2015/11/hanh-trinh-xuyen-viet-va-4-nuoc-ong-nam-a-p2.html